Ngày xửa ngày xưa, xưa thật là xưa, cũng đã trải qua... mấy ngày rồi. Ba anh em tôi chạy lòng vòng một lúc thì quyết định tấp vào một bụi cây chơi vơi giữa đầm lầy lộng gió để rình con Ó.

Ó cá (Osprey)
Ó cá (Osprey)

Gần quá trưa, đang kiên nhẫn ngồi đợi chim thì phía xa xa bên kia đầm một đàn trâu đông đúc xuất hiện. Chúng nhởn nhơ gặm cỏ, lâu lâu nhìn nhau có vẻ hạnh phúc lắm. Đột nhiên một con trâu to lớn có vẻ là con đầu đàn lội xuống nước và bơi về bên đây đầm hướng chúng tôi đang ngồi trốn.

Chúng tôi yên lặng nhìn cả đàn lần lượt bơi qua, chúng đi vòng ra phía sau lưng chúng tôi rồi tiến về bên trái để tiếp tục gặm cỏ mà không phát hiện trong bụi cây có 6 con mắt đang dõi theo chúng.

Chợt tôi phát hiện ngay trước mặt có một con trâu mẹ cùng đứa con bé xíu rất đáng yêu đang tung tăng. Tôi rất thích thú lấy điện thoại ra quay phim. Do "điếc không sợ súng", tôi hoàn toàn không mảy may suy nghĩ gì đến sự nguy hiểm. Chỉ có ông anh ngồi kế bên mặt tái xanh ra hiệu cho tôi im lặng!

Tới lúc con trâu mẹ tới gần tôi có 3 mét, nó phát hiện ra tôi, nó nhìn thẳng vào tôi, hai mắt nó long lên hung dữ... Tôi bắt đầu biết… teo! Tôi và nó cách nhau có tấm lưới che ngụy trang.

Tôi mang giày vô chuẩn bị chạy, nhưng ông anh ra hiệu cho tôi ráng ngồi im.

Ó cá (Osprey)
Ó cá (Osprey)

Nó đứng nhìn tôi trừng trừng thấy ghê lắm. Vài phút sau, nghĩ sao nó bước đi, đi vài bước lại quay lại đứng nhìn tôi.

Cuối cùng nó gia nhập đoàn hơn cả trăm con đang đứng cách xa bọn tôi khoảng trăm mét.

Không biết nó "nói" gì với đồng bọn của nó, mà cả đàn ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào cái chỗ chúng tôi đang trốn!

Sau hơn 15 phút chúng tôi ngồi im không nhúc nhích, thì cả đàn thủng thẳng bỏ đi… Nhưng, có hai con đực to lớn vẫn tiếp tục đứng nhìn!

Sau vài phút thì hai con tiến về phía chúng tôi vài bước, rồi tiếp tục đứng nhìn, rồi lại tiếp tục tiến lên vài bước,...

Tới lúc này mấy anh em tôi em sợ quá xách đồ đi lui ra về! Khi đi xa hơn 300m thì hai con đực kia mới chịu quay đầu đi theo đàn!

Giờ ngồi kể lại chuyện này tôi cũng còn thấy run! Không biết nếu hôm ấy cả đàn chạy càn ào ào vô cái bụi cây chúng tôi ngồi thì bây giờ chúng tôi đang ở đâu?


P/s: Kỷ niệm một ngày... xanh mặt cùng anh Hiếu Lê. 27/11/2022